Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

Về miền sông nước Cửu Long

" Quê tôi qua cảm nhận của bạn sinh viên đến từ mảnh đất miền Trung, sao mà đẹp long lanh..."

Khoa tôi vừa tổ chức chuyến đi thực tế mua hiểu văn hóa miền Tây. Đây là lần thứ 1 cô sinh viên tới từ mảnh đất miền Trung như tôi được đặt chânđến nơi mà trước đây tôi chỉ biết qua phim Đất rừng phương Nam, qua cuốn sách Hương rừng Cà Mau của Sơn Nam, qua những mẩu chuyện bác Ba Phi…

Miền sông nước Cửu Long.

Lần thứ nhất tôi được đi phà, cảm giác thật thú vị và được tận mắt nhìn ngắm địa danh đã xuất hiện trong câu vọng cổ mà tôi đã học: Con rạch loạiThia chảy dìa Tắc Cậu, con sáo sang sông con sáo đậu hiên nhà… (phà Tắc Cậu ở Xẻo Rô, Kiên Giang).

Tôi cứ ngoái đầu ra bên cạnh mà nhìn ngắm mãi không thôi. một miền sông nước mênh sở hữu hiện ra trước mắt. Tôi mang thể cảm nhận được sóng nước bập bềnh dưới chân mình, ngắm từng cụm lục bình trôi nổi trên sông, những làn gió sông mát rượi.

Xa xa là nhà dân, các hàng dừa xanh mát, các cây xăng trên sông, những liên hệ “đổi nước”. Đi qua các cánh đồng, những con kênh, các cây cầu mà cảnh thơ mộng tới mức cứ ngỡ là mình chỉ được thấy trên phim, hình ảnh những làng quê thanh bình rõ mồn một. Trên con kênh là các dòng cầu cong cong, hàng cây soi bóng, đâu đó xa xa là vó đơm cá, những con thuyền, xa tít tắp là ruộng bạt ngàn…

Ngôi chùa phật giáo Cao đài.

Trên chặng đường chúng tôi đi qua là các ngôi chùa Phật giáo, thánh thất Cao Đài, hội thánh Tin Lành nằm đan xen nhau. có khi cách nhau 1 con kênh, bên này là chùa Phật giáo, bên kia lại là hội thánh Tin Lành. Điều đấy phần nào minh chứng được cho sự phong phú, đa dạng trong tín ngưỡng của người dân nơi đây và hơn thế nữa ấy chính là sự đa dạng trong văn hóa của phổ biến cùng đồng dân cư ở vùng đất này: người Kinh, người Khơmer, người Hoa… cùng sinh sống hòa hợp mang nhau.

Chúng tôi đi trên các con đường đẹp như một bài thơ: hai bên đường đầy cây dừa nước, các ao cá với các bông hoa súng chớm nở buổi sớm, con đường dài ngoằn ngoèo uốn lượn, nắng buổi sớm chen qua các tán lá rải khắp mặt đường, đoạn có đoạn không. Dù buổi sớm trời không nắng gắt và cũng nhận được sự “che chở đắc lực” của hai bên cây cối um tùm nhưng áo của cô trò chúng tôi cũng đẫm mồ hôi vì đi bộ.




Chốc chốc, cả đám cứ thích thú reo lên khi thấy một ngôi nhà bên đường nằm bí quyết một khoảng sân ngập đầy nước, người ta bắc ngang trên ấymột cây gỗ, cây dừa… thế là thành cầu khỉ, cầu dừa… tạo bắt buộc khung cảnh thật lãng mạn, cần thơ, nhìn đời thật mà cứ ngỡ là trên phim. mang lẽcác điều ấy hơi xa lạ sở hữu chúng tôi - các cô cậu sinh viên tới từ miền Trung, vậy buộc phải cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn ngắm rồi chụp chụp…

Trên những chặng đường ấy, đang đi, bỗng nhiên cả cô trò chúng tôi “bị bắt cóc” vào nhà 1 dì nào đó… uống dừa tươi! Hơn cả các trái dừa, đấychính là tình cảm chúng tôi nhận được, có lẽ không nơi đâu và chưa một lần nào chúng tôi được đón tiếp nồng hậu và tận tình như thế. Ở đây, tiền kocòn là vấn đề sống còn, không còn sự tính toán thiệt hơn, chỉ còn loại tình - mẫu nghĩa mà họ trao cho chúng tôi. Còn chúng tôi, các người nhận cáitình ấy, có lẽ khó sở hữu thể quên được loại vị ngọt đậm đà của dừa, của cái tình mà họ đã trao…

những ngày điền dã của chúng tôi trôi qua nhanh. Chuyến đi đã đưa chúng tôi một lần được về sở hữu miền sông nước Cửu Long, được trải nghiệmmột cuộc sống yên bình, các điều thú vị và được cảm nhận các tình cảm nồng nhiệt từ những con người miền Tây phóng khoáng và ấm áp nghĩa tình.

Ai đã từng về miền Tây, cũng sẽ có cảm giác như chúng tôi đã từng trải qua: muốn được ở lại lâu hơn, muốn được quay trở lại…
Nguồn: Internet

0 nhận xét:

Đăng nhận xét